Đó là những tình cảm tự đáy lòng của cô giáo Hà Lan Phương gửi tới NGƯT Nguyễn Trọng Vĩnh nhân một ngày tháng Mười một nhiều năm về trước. Ký ức 30 năm Nguyễn Siêu xin được đăng lại bài thơ như một lời tri ân...
Tháng 11 của Ông, Bà luôn ngập tràn hoa, những lời chúc mừng và tình cảm nồng ấm
Thưa Thày!
Cứ mỗi mùa nắng lại biết xôn xao
Đẫm trong gió nồng nàn hương hoa sữa
Chúng con lại về đây - nơi một thuở
Nhặt cho mình những kỉ niệm không tên.
Trở về nơi xưa đã từng thắp lên
Bao ngọn lửa sáng ấm hồng tim nhỏ
Giọng cười nào giòn tan trong gió
Ánh mắt nào vội vã lén tìm nhau.
Gặp lại thày tóc trắng bạc mái đầu
Nhưng giọng nói vẫn ấm trầm nhiệt huyết
Cúi chào thày mà lòng thầm ước nguyện
Hứa với thày rồi con sẽ thành công.
Dẫu cuộc đời còn có lắm bão giông
Nhưng tiếng trống khai trường còn vang vọng
Nhớ dáng thày vững vàng bên giá trống
Mạnh mẽ từng hồi, tiếng giục âm vang.
Rồi ngày mai, con từng bước vững vàng
Bởi con biết mỗi lần qиау nhìn lại
Gặp dáng thày giữa sân trường vững chãi
Cho con tựa vào, được tiếp sức, bay cao.